Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Tốt trong du lịch là thế nào?

  Tốt trong du lịch, cũng là một phần trong tốt từ ý thức của những người tham gia vào dịch vụ du lịch, và cả những người không tham gia trực tiếp hay gián tiếp vào hoạt động này. Tại sao nguồn gốc từ ý thức? - Không ăn cắp, ăn trộm - người đi du lịch không vướng phải những vấn đề tồi tệ nhất của chuyến đi. - Tôn trọng mọi người và các quy định: mọi người sẽ hoàn toàn tự do thoải mái trong các quy định giúp mọi hoạt động, hành động trở nên có văn hóa tốt, và văn minh hơn. - Ý thức tốt - kỹ năng tốt giúp những người tham gia dịch vụ tạo ra chất lượng sản phẩm tốt hơn, an toàn hơn. - Hiểu rõ về vai trò nhiệm vụ của bản thân và có cơ hội để hoàn thành nó tốt nhất. - Tham gia giao thông an toàn và thuận lợi. - Mọi sản phẩm dịch vụ tốt đẹp nhưng du khách thấy dân bản địa hiếu chiến, cãi vã, xung đột thì nguy cơ đánh giá về an toàn an ninh không ổn. - Chi phí không phù hợp, đặc biệt là vấn đề chặt chém: Không phải khách qua một lần thì bạn chém cho lợi nhuận cao và không cần họ quay lại, hoặ

Vậy rồi có sống hộ không?

Mở facebook thấy quảng cáo rất chi là TO RÕ, thi hộ chứng chỉ,... mà lại uy tín tới mức có điểm (kết quả) mới thanh toán, chắc ăn thế còn gì. Mỗi khi thấy báo chí đưa tin phát hiện ai đó dùng bằng cấp giả/ giá trị thấp thấy truyền nhau chia sẻ lắm: Nhưng hàng giả, hàng kém chất lượng (nhưng lại quảng cáo, thông báo tốt) thì có cả những người chê bằng giả vẫn làm, vẫn bán ào ào. Như có người nói: Càng lớn người ta biết nhiều thứ hơn trẻ nhỏ, Nhưng tiếc thay phần lớn họ lại mất đi sự trung thực.

Người Việt với tiếng Anh

Tôi nghe nói rằng người Đức họ dạy tiếng Anh cho mọi đối tượng đi học. Và nhiều nơi khác (ngoài Việt Nam) bạn có thể trao đổi thông tin với người dân bản địa dễ dàng, và nếu trong dịch vụ du lịch thì càng thuận lợi cho du khách các nước. Và ở VN bạn sẽ không biến mình thành kẻ câm điếc gần như hoàn toàn khi gặp người ngoại quốc. Bạn nghe mấy cô bán hàng ở chợ đêm Siem Reap (Campuchia/Cambodia) chào hàng đi, bạn cứ nghe tài xế taxi ở nước ngoài mặc cả hay chém gió với bạn đi, bạn cứ lạc đường mà không có bản đồ trong tay đi, bạn cứ tự lang thang khắp thế giới đi, hay tiếp khách quốc tế đến Việt Nam đi (tại sao nhiều chục phần trăm khách đến VN lại thề không quay lại), và bạn nhìn dưới nhiều khía cạnh khác đi. Ngôn ngữ là một dạng kỹ năng rất cần thiết, "giời ạ". Bạn có khả năng để học được ngôn ngữ nào đó hay không mới là câu chuyện. #70_năm_nữa_VN_rồi_cũng_khác #360_độ

Sống ảo

Đó đơn giản sống với những thứ bạn không có mà tưởng mình có. Đó là kiến thức Đó là thái độ Đó là kỹ năng Đó là vật chất ... Chứ nhiều thứ bạn đang sống thật chỉ có điều là hơi khoe khoang tí thôi.

Trường chuyên lớp chọn

  + Cho con học trường nào là việc của các vị, các trường nó có bắt con các vị vào học đâu. + Mọi hành động của con người ta đều có mục đích (đấy là khác biệt của con người và con vật), nên họ thấy cần làm gì thì họ làm. + Người ta có điều kiện về vật chất, nhiều người có cả điều kiện về gien/gene thì người ta lựa chọn cho con họ cái họ cho là tốt, bạn không chọn thì thôi. + Các vị phụ huynh thì họ quyết định sao, họ sẽ nhận kết quả họ chấp nhận chứ ảnh hưởng gì quý vị - lớn hết cả rồi. + Con của quý vị học giỏi (mấy môn nào đó), quý vị đi so với mấy bạn học trường chuyên, bạn bảo không cần thiết, xin hỏi vậy các cháu đấy chơi thể thao thế nào, chơi cờ thế nào, sử dụng nhạc cụ ra sao, hội họa rành không. Chưa kể được bao nhiêu % các cháu có khả năng học như con quý vị mà so mà đọ. + Chất lượng học sinh là danh tiếng của trường, được mất là chuyện của họ/trường, các vị lo làm cái gì. + Ở bển, tầm lớp 9 họ đã phân luồng cho những đứa tiếp tục học lên cao hơn lựa chọn các nghề có ảnh hưởn

Làm thế nào để con bạn tránh/ giảm sử dụng điện thoại và tivi.

Đây là một quá trình lâu lâu dài dài, nó dài lâu và đều tới mức vượt qua cả cách người ta tạo ra một thói quen, vậy nó không hề dễ một tí nào cho rất rất nhiều người. Nó cũng dài như và dài hơn thời gian mà bạn, người nhà bạn dùng tivi, hay điện thoại trước mặt con bạn. Bạn đã làm gì để con (nhỏ) bạn ít sử dụng điện thoại và ti vi – TuyetKy.com

Niềm tin - Quyền công dân

Sáng nay chủ nhật, hắn vẫn còn đang lơ mơ thì "Thị" (vợ hắn) oang oang "Anh dậy ăn sáng rồi nhớ đi bầu cử nhé....... 8 giờ thì bắt đầu." Ui cái món "bánh cháo"* ăn sáng thật là hợp mồm hợp miệng đến lạ. Vừa ăn sáng hắn vừa ngó 04 cái danh sách đại biểu cần bầu các cấp gồm Phường, Quận, Thành phố và Quốc hội. Tất cả các đối tượng đều là Kinh dân tộc và Không tôn giáo, trình độ chuyên môn đủ cả, tóm lại là lý lịch đều khó phân định. Hắn chuẩn bị trang phục "bán chỉnh tề" (cái áo phông không cổ, 50% đồ là hàng tư bản)... và cầm thẻ cử tri ra phố. Trong cái tiết đầu hè, mấy hôm nay nóng nực khiến người ta u uất, ấy thế mà sáng nay, trong ngày "tối trọng"của nước nhà trời Thủ đô mát một cách lạ kỳ. Chẳng nhẽ Trời mong cử trỉ ở đây có trạng thái tốt để lựa chọn sáng suốt. Úi, đã có những công dân mẫu mực trở về nhà từ điểm bầu cử.  "Đi bầu cử à? Mày làm gì mà hớn hở thế?" - Ông chú hàng xóm trên đường đi bầu cử về gặp hắn